潮汐《不谓侠》- Triều Tịch《Bất Vị Hiệp》
Hắn chẳng phải hiệp khách hay nhân sĩ giang hồ nào cả. Chỉ là khoảnh khắc khi hắn quay lưng rời đi, tại sao lại tiêu sái đến vậy? Tựa hồ như ở phía sau chẳng còn điều gì có thể níu giữ hắn lại cả. Bao gồm cả ta…
Uất Trì Cố Tử
向江南折过花
Ngắt nhành hoa chốn Giang Nam
对春风与红蜡
Phối gió xuân hòa cùng nến đỏ.
多情总似我
Người đa tình như ta
风流爱天下
Đem lòng yêu thương cả thiên hạ.
人世肯相逢
Tương phùng khắp nhân thế
知己幸有七八
Tri kỉ may mắn được mấy người?
邀我拍坛去, 醉眼万斗烟霞
Cùng ta say chén rượu, ngồi ngắm sương khói lúc chiều buông.
向江北饮过马
Cưỡi ngựa phi qua Giang Bắc
对西风与黄沙
Đón gió tây mà đạp cát vàng.
无情也似我
Kẻ vô tình như ta
引剑锋斩桃花
Vung kiếm đoạn tuyệt mối đào hoa.
人世难相逢
Nhân thế nào dễ tương phùng
谢青山催白发
Núi xanh cũng héo, tóc rồi cũng bạc.
慷慨唯霜雪, 相赠眉间一道疤
Vết gió sương năm ấy còn hằn rõ trên đôi hàng mi.
当此世赢输都算闲话
Thắng thua ở đời đều là chuyện phiếm.
来换杯陈酒,天纵我潇洒
Cạn chung rượu này, ta tiêu diêu giữa đất trời.
风流不曾老, 弹铗唱作年华
Phong lưu cả đời, gảy đàn hát vang khúc niên hoa.
凭我纵马去, 过剑底杯中觅生涯
Nhấp cạn chén rượu, ngẫm chuyện đao kiếm thưở xưa.
当此世生死也算闲话
Sinh tử kiếp người đều là lẽ thường.
来换场豪醉, 不负天纵潇洒
Say chén rượu này, không phụ một đời tiêu sái.
风流不曾老, 弹铗唱作年华
Phong lưu cả đời, gảy đàn hát vang khúc niên hoa.
凭我自由去, 只做狂人不谓侠
Ta chỉ là lãng tử, ngông nghênh, tự tại giữa đất trời.
潮汐《不谓侠》- Triều Tịch《Bất Vị Hiệp》(Chẳng phải Hiệp Khách)