Đổ Trà
Vào một ngày nọ, tại nhà của một vị hiền triết, có một cậu môn sinh từ một nơi rất xa mang theo thư giới thiệu của thầy mình đến gặp. Cậu môn sinh này được người thầy viết thư giới thiệu nhờ vị hiền triết giúp đỡ, chỉ dạy cậu trên con đường học Đạo.
Sau khi gặp nhau cả hai ngồi dưới gốc cây và vị hiền triết bắt đầu miêu tả các kỹ thuật hành thiền của ông ta. Cậu trai trẻ, với lòng nhiệt huyết của mình, sau khi nghe giảng giải đã nói ngay: “Đúng rồi thưa thầy, con nghĩ là con hiểu thầy đang nói gì! Tại thiền viện, chúng con cũng tập những kỹ thuật tương tự, nhưng ở đó bọn con dùng hình ảnh để dẫn lối sự tập trung!”
Khi cậu môn sinh giải thích xong cách thức hành thiền cậu đã học, thì lúc này đến lượt vị hiền triết khẽ cười và bắt đầu diễn giải tiếp về cách thức vận hành của tự nhiên và vũ trụ, cũng như làm cách nào ta có thể vận dụng được chúng. Nhưng khi vị giáo già chưa kịp nói xong hai câu thì cậu lại ngắt lời và tiếp tục kể về những gì cậu đã được học. Một lần nữa, nhà hiền triết vẫn kiên nhẫn lắng nghe. Trong khi đó,cậu trai vẫn tiếp tục huyên thuyên về những gì cậu được học, những phương pháp cậu đã luyện và cả những tình huống mà cậu phải trải qua.
Khi xong buổi đàm dạo, nhà hiền triết mời cậu vào trong uống trà. Đây được coi là một vinh dự vì kỹ thuật pha trà của vị hiền triết rất nổi tiếng và rất hiếm người được ông mời thưởng trà cùng. Khi bắt đầu, vị hiền triết liền rót trà vào tách, tuy nhiên một điều lạ là trà vẫn cứ tiếp tục được rót đến khi đã gần đầy và sắp tràn. Ban đầu cậu môn sinh hơi ngạc nhiên nhưng nhanh chóng sau đó liền hối hả nói: “Thầy ơi, trà đã đầy rồi, đừng rót nữa, nếu không sẽ đổ tràn ra ngoài. Lãng phí trà lắm.”
Sau khi nghe câu đó xong, nhà hiền triết nhẹ nhàng đặt ấm trà lên lại bếp lửa và nhìn cậu môn sinh rồi nói: “Nếu con đến với ta cùng tách trà đã đầy, thì làm sao con mong đợi ta sẽ rót được thêm gì vào tách của con?”
Theo《Chapter 2: Emptying the Cup》-《Apprenticeship Patterns by Dave Hoover, Adewale Oshineye》